Một chút mùa thu Hà Nội

Mùa thu Hà Nội đã đi vào trang sử khi làm nền cho biết bao tác phẩm văn thơ nhạc họa. Văn chương, nghệ thuật đất nước giàu có hơn khi có Hà Nội. Trên thế giới, ít có thủ đô nào có tuổi hơn ngàn năm. Mỗi góc phố, mỗi con đường, mỗi ngày, mỗi đêm, mỗi con người, mỗi ngôi nhà, mỗi nhành cây…tất cả bỗng ùa đến, choáng ngợp nhưng rất lạ là nó rất thân quen. Thu Hà Nội - đang len lỏi vào từng con phố…Đến thủ đô vào mùa này, bạn sẽ có cơ hội được ngắm nhìn những gì đẹp nhất, tinh túy nhất và chắc chắn sẽ khiến bạn sẽ vấn vương.

Những ngày này, tháng 8 mùa thu là những ngày đẹp nhất trong năm của Hà Nội khi nắng vàng nhẹ nhàng và dịu dàng đổ dài trên phố như những dải mật ong ngọt ngào. Cái nắng hiu hắt thêm chút gió hiu hiu của ngày hanh hao khiến lòng người thoáng chút buồn. Dù đường phố vẫn có thể tắc đường vào giờ tan tầm nhưng lạ thay mỗi chúng ta đều cảm thấy đủ chỗ cho ai đó thong dong trên những con đường bình yên một cách lạ thường. Hà Nội ôm vào lòng tất cả, những chiếc xe sang trọng, những vòng xe đạp chở theo tiếng rao tha thiết mềm cả lòng đêm. Những tòa nhà cao như thử thách lòng kiên nhẫn cho những ai muốn đếm số tầng, nhưng cũng có những ô nhà phố cổ mang đến một cảm giác không phải chỉ là nơi để ở, để mua bán, mà chính là nơi lưu dấu cho những khắc khải nhớ nhung.

Những người con xa xứ cảm thấy nhớ biết bao cảm giác được lê la hàng quán phố cổ, đó là chợ đêm Đồng Xuân mở đến tối muộn với biết bao món hàng hấp dẫn. Đó là cảm giác được tận hưởng cốc trà chanh đá mát lạnh khi một bên là hoàng hôn mặt trời lặn trên đỉnh đầu còn một bên là tiếng chuông Nhà Thờ Lớn ngân nga văng vẳng bên tai. Mùa thu Hà Nội đẹp một cách bình yên đến lạ: "Em nghe chăng, trong lắng sâu nơi hồng trái tim mình. Hà Nội mùa thu, ôi sao xuyến trong lòng ta. Như bâng khuâng nghe gió đưa. Vang vọng giữa Ba Đình".

 

Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là buổi sáng dạo một vòng xe đạp quanh Hồ Tây, rẽ vào quán bún ốc bún riêu quen thuộc nào đó, thưởng thức từng sợi bún trơn tuột trên đầu lưỡi, là cảm giác ngọt ngào đến nao lòng khi thưởng thức trên tay cốc sấu chua dịu, thanh thoát mát lạnh toát ra nơi cuống họng. Dừng chân trên phố Phan Đình Phùng ngợp lá vàng rơi, khung cảnh tựa như những bộ phim Hàn quốc, những tia nắng vàng len lỏi qua từng tán cây mỗi buổi chiều với những trái sấu rụng đầy đường làm mùa thu làm người vốn yêu mảnh đất này càng yêu thêm Hà Nội. Càng yêu hơn sạp hàng hoa Hà Nội nơi mùa thu tỏa nắng trên chiếc thau đồng, đó là hương hoa hoàng lan, ngọc lan thơm nồng nàn vương vấn trên mái tóc và đôi môi người thiếu nữ Hà thành. Đó là quả thị sáp, thị khuy áo vàng óng trên sàng, trên rổ của các bà các chị ngoài chợ, điểm thêm sắc xanh của bưởi, của na, sắc đỏ của hồng. Đó còn là hàng cốm làng Vòng khéo léo được gói lại bên ngoài lớp lá sen với hương thơm thoang thoảng. Người Hà Nội thường dùng chuối tiêu chín quốc để ăn kèm với cốm, sự kết hợp này tạo nên hương vị đặc biệt khó quên.

Những biển báo tên phố, dây điện chằng chịt chẳng đầu chẳng cuối tạo nên một nét đặc trưng rất riêng của Hà Nội. Những mái ngói thâm nâu, với cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ từ lâu đã đi sâu vào ký ức của nhiều người con Thủ đô. Lang thang phố cổ với ngây ngất hương thơm mùi hoa sưa, với những hàng quán thân quen, dạo vài bước ra Ô Quan Chưởng bỗng khựng lại khi thấy một vòm cổng khiêm tốn với mấy chữ cổ, như níu lấy chân người mà dặn mình bước khẽ, bởi trên con đường nhỏ này đã in dấu ngàn năm tiếng cười, tiếng khóc nhân gian. Tên gọi có thể khác nhau nhưng nơi khí thiêng tụ lại, nơi lòng người quay về chỉ là một. Những Long Đỗ, Đại La, Thăng Long, Đông Đô… không chỉ gợi lại biến thiên thời thế mà còn là ngọn lửa truyền trao bất tận mùi thơm trang sách Khuê Văn.

Nắng thu dát vàng như cổ tích lên muôn nơi, màu vàng non tinh khiết ấy như đang ướp vào đôi mắt người ngắm trong thực trong mơ của một Hà Nội mộng mơ. Gió thu lay nhẹ hàng cây, như cầm từng chiếc lá mà nói về sự tiếp nối chuyển mùa, về sự ngọt ngào phù sa đang căng tràn sáng tối.

Người ta nói muốn yêu Hà Nội phải ở nơi đây đủ lâu để nhận ra sự tinh tế từ những điều bình thường, muốn biết mốn ngon vật lạ trần gian phải đến những quán ăn địa phương của ba mươi sáu phố phường. Đó là hương vị của sấu non, của bia hơi Tạ Hiện, là chả cá Lã Vọng, là bánh cuốn Thanh Trì, bánh khúc Hoàng Mai, ô mai Hàng Đường, phở Bát Đàn, bún chả Hàng Mành, bánh tôm Hồ Tây, kem Tràng Tiền, bánh dày Quán Gánh, bánh cốm Hàng Than, chả rươi hay hồng xiêm Xuân Đỉnh…

Mùa thu Hà Nội đặc trưng bởi cốm xanh, sấu chín, bánh Trung thu. Trong đó mỗi người yêu mến thủ đô đều bị say mê bởi những trái sấu bắt đầu chín vàng hấp dẫn. Sự quyến rũ của sấu chín không chỉ đến từ vị ngọt mà còn là hương thơm đặc biệt. Sấu được trồng ở khá nhiều tỉnh miền núi phía Bắc nhưng chỉ có ở Hà Nội, sấu mới được chế biến thành nhiều món một cách phong phú, đó là ô mai sấu, sấu dầm, sấu ngâm gừng… Người Hà Nội coi sấu như một món quà vặt hấp dẫn nhất của mùa thu khi được lang thang trên các con phố ở Hà Nội nếm thử những quả sấu chín chua chua, ngọt ngọt khiến ai nấy đều cảm nhận rõ nét sự bình dị, mộc mạc của Hà Nội mỗi độ thu về.

 

Những gánh hàng rong mang chở cả "trời thu Hà Nội" (Ảnh: Pinterest)

Mùa thu còn là mùa của hoa sữa ngập tràn trên phố. Chạy xe trên những con phố Nguyễn Du, Bà Triệu, Nguyễn Tri Phương, Quang Trung, Quán Thánh… ở Hà Nội trong những ngày thu thì sẽ cảm nhận rõ được mùi hoa sữa ngào ngạt. Hoa sữa được trồng nhiều nhưng cũng rất kén người thưởng thức. Những  gánh hàng rong như chở cả “trời thu Hà Nội” chở đây các loại hoa như cúc họa mi, thạch thảo, cúc vàng… mà mỗi chúng ta có thể dễ dàng bắt gặp trên khắp các phố phường Hà Nội./.